Cổ vũ ơn gọi Lời mời gọi riêng tư Ngài gọi con trong thinh lặng và sâu thẳm của cõi lòng, con thật sự thấy ngỡ ngàng vô cùng, bởi vì con tội lỗi và bất xứng. Các bạn trẻ thân mến, Mỗi người chúng ta đều được Chúa mời gọi để thực thi một điều gì đó cho Ngài. Nhưng với một số người, lời mọi ấy chứa đựng những âm vang khác hẳn, rất lạ kỳ, có khi ngược lại với những quy luật của tự nhiên, và chẳng mấy ai hiểu nỗi. Bỗng đâu trong lòng bừng lên một khao khát mãnh liệt không tên nào đó, thôi thúc họ hãy từ bỏ mọi sự để sống một cuộc đời dành riêng cho Chúa, cho tha nhân. Một lời mời gọi không phát ra âm thanh, không đo lường được bằng máy! Một tiếng gọi vô hình nhưng lại có sức hút vô cùng to lớn, có thể khiến người nghe đánh đổi tất cả mọi sự, kể cả gia đình, người thân và cả mạng sống! Trong toàn bộ Kinh Thánh, ta bắt gặp được rất nhiều những lời mời gọi như thế của Thiên Chúa. Môsê, Isaia, Giêrêmia… Đức Giêsu là hiện thân rõ nét nhất của một ơn gọi như vậy. Về sau, Ngài mời gọi thêm các tông đồ để sống đời sống hiến dâng ấy. Thời gian trôi qua, trong Giáo Hội nảy sinh vô vàn đặc sủng. Các dòng tu nối tiếp ra đời. Tất cả đều khởi nguồn từ một tiếng gọi ấy, trong thinh lặng cõi thâm sâu, có khi trong buồn sầu và nước mắt. Bài thơ sau đây phần nào diễn tả tâm tình ấy: Phút nguyện cầu bỗng con nghe tiếng Chúa Mời gọi con hãy cất bước vào đời Mang Tin Mừng dọi chiếu khắp muôn nơi Cho Danh Ngài ngày càng thêm rạng rỡ. Nghe tiếng Ngài mà lòng con bỡ ngỡ Có khi nào Ngài chỉ muốn đùa vui, Thấy con buồn nên Ngài thương an ủi, Xoa dịu lòng bằng tiếng gọi dấn thân? Con nghĩ rằng Ngài là Đấng quyền năng Tội lỗi con Ngài đều thông suốt cả Còn Tin Mừng, nguồn lộc thiêng vô giá. Chẳng thể nào Ngài trao gửi cho con! Trên dòng đời lại lắm núi nhiều non, Lắm thăng trầm hiểm nguy giăng phía trước Phận bọt bèo làm sao con tiến bước Làm chứng nhân cho Chúa giữa cuộc đời? Con lặng im nhưng vẫn thấy bồi hồi Khẽ ngắm nhìn thập giá Chúa trên cao. Nghe trong lòng bừng dậy nỗi xuyến xao. Tiếng gọi mời càng vọng vang hơn nữa. Trong trái tim như bừng lên ngọn lửa Quả thật Ngài vẫn muốn gọi con sao? Dẫu biết con thân yếu đuối dường nào, Ngài vẫn yêu đợi chờ con đáp lại. Trước Giêsu, một tình yêu dấu ái, Con lặng thầm, giọt lệ ứa hoen mi. Con nghẹn ngào chẳng biết nói điều chi, Chỉ thấy lòng trào dâng niềm hạnh phúc. Tiến dâng Ngài ngàn vạn câu vinh chúc. Trọn cuộc đời xin hát khúc tri ân. Con ước ao cho khắp hết gian trần, Biết được Ngài đã yêu con như thế. Ngài lên tiếng thì nay con đáp lễ: Khẽ cúi đầu thưa nhẹ tiếng: XIN VÂNG. Khấn xin Ngài tuôn đổ xuống hồng ân Cho con biết can trường theo chân Chúa. Con sẽ vui không còn đau khổ nữa, Sẽ không buồn hay mặc cảm chuyện xưa, Bởi tình Ngài tuôn đổ xuống như mưa, Gội sạch con nên tinh tuyền thanh khiết. Ngài gọi con trong thinh lặng và sâu thẳm của cõi lòng, con thật sự thấy ngỡ ngàng vô cùng, bởi vì con tội lỗi và bất xứng. Theo Chúa, mang Tin Mừng Chúa đến cho muôn dân ư? Làm sao một con người yếu đuối như con có thể làm nỗi? Làm sao Chúa có thể trao gửi cho con – một con người tội lỗi – một trọng trách to lớn như vậy? Chắc là Ngài chỉ muốn trêu đùa con mà thôi… Thế nhưng, trong cõi thâm sâu, con vẫn cứ nghe vọng vang tiếng gọi mời. Ngọn lửa trong con cháy bừng, thúc bách con mạnh dạn tiến bước. Con hạnh phúc đến độ dòng lệ ứa tràn đôi mi. Ngài không chấp tội con sao? Ngài không chê thân phận con sao? Ngài không nhớ đến quá khứ của con sao? Trái lại, Ngài còn ban muôn hồng ân, gội sạch con trong tình Ngài… Vậy lạy Chúa, con XIN VÂNG theo ý Ngài. Xin Ngài tiếp tục đồng hành với con, giữ gìn con trong tay Ngài luôn mãi… Pr. Lê Hoàng Nam, SJ Ngày 9 tháng 7 Năm 2022 Bài liên quan ƠN GỌI LINH MỤC VÀ TU SĨ NHỮNG ĐIỀU CẦN QUAN TÂM Đức Thánh Cha Phanxicô nói về chức linh mục tại Hội nghị quốc tế ngày 17.2.2022 Thường huấn về căn tính linh mục Đi tìm một nền tảng: Hồng ân đời sống thánh hiến ANH EM LÀ MUỐI CHO ĐỜI