Cổ vũ ơn gọi Ước mơ của Thiên Chúa Ơn gọi mà chính bạn không mong đợi Những người trẻ là những chứng nhân can đảm trong ước mơ tuyệt đẹp của Thiên Chúa yêu thương, ước mơ đó đã thúc đẩy họ vượt ra khỏi giới hạn và sợ hãi của những dự án mang tính con người. Cuộc sống là một ước mơ... ơn gọi cũng thế, cũng như "hào quang" của mỗi người. Quả thật, chúng ta được khởi đi từ sáng kiến của Thiên Chúa. Bởi vì đây là ơn gọi: tư tưởng - kế hoạch của Đấng Tạo Hóa dành cho tạo vật, một kế hoạch vạch ra cho tương lai, giống như một ước mơ mà chỉ Thiên Chúa mới có thể thực hiện (ngay cả Thiên Chúa cũng mơ!), và điều đó vẽ nên một tương lai chưa từng có nơi con người, một điều kì lạ không thể tưởng tượng, như là một điều không thể! Nhưng nó lại logic, ước mơ luôn gợi mở một điều gì đó bất thường và tuyệt vời, đặc biệt hơn nếu ước mơ đó thuộc về Thiên Chúa. Khi cuộc sống con người trở thành hiện thực của giấc mơ thiêng liêng, hiện thực hoá qua việc khám phá ra chính ơn gọi của mình. Và Ngài mời gọi con người học cách mơ những ước mơ của Thiên Chúa. Đây là một sứ vụ đầy tính rủi ro, nhưng nó đã được thực hiện bởi một số nhân vật trong Kinh Thánh ... Bậc thang của Giacóp Trong giấc mơ nổi tiếng của mình, Giacóp thấy các thiên thần lên lên và xuống xuống dọc theo bậc thang nối đất với trời, trong khi Thiên Chúa hứa với ông sẽ có nhiều con cháu (Xh 28,10-22). Đọc kỹ bối cảnh này khiến chúng ta nghĩ đến ý nghĩa thiết yếu của ơn gọi của Kitô hữu, như một lời mời gọi đến từ Thiên Chúa, và bằng cách nào đó trở lại với Người. Chúng là hai chuyển động cấu thành của bất kỳ ơn gọi nào, qua đó Thiên Chúa sai con người đến với những người khác, đặc biệt là những người nghèo và túng thiếu, để tỏ lộ cho họ chính lòng nhân hậu của Ngài (chuyển động đi xuống, đó là chiều kích phục vụ bác ái); trong khi con người diễn tả mong muốn của chính thụ tạo là được nhìn thấy khuôn mặt của Chúa Cha (chuyển động hướng lên, đó là chiều kích tâm linh). Ơn gọi nào cũng phải lên xuống theo chiều bậc thang này; nếu ai không theo hai hướng trên bậc thang này thì đó không phải là ơn gọi của Kitô hữu, mà chỉ là những hoạt động từ thiện mang tính trình diễn, không bền và thậm chí còn kém đáng tin cậy, hay theo một chủ nghĩa tâm linh mơ hồ và hay nhóm hội nào đó mà không diễn tả được khuôn mặt thật của Thiên Chúa. Rất tiếc là, những kiểu thức này không phải hiếm để nhận thấy. Giáo hội và thế giới là hai chiều kích của bậc thang này, cùng với đó, các tín hữu được kêu gọi chuyển động không ngừng và theo cả hai hướng. Giuse và những ước mơ vinh quang Những ước mơ của Giuse có phần kỳ lạ, khiến các thành viên trong gia đình của ông bực bội không ít: thực ra, cậu út trong số các con trai của Giacóp, không chỉ mơ được các anh trai yêu mến, mà cả mặt trời và mặt trăng cũng mến yêu (St 37: 6-11). Có lẽ hơi quá chăng. Tuy nhiên, đó không phải là sự tự đại của một chàng trai trẻ đầy tham vọng, được chiều chuộng bởi sự thiên vị của người cha, mà là một lời tiên báo về số phận của vị tướng trong tương lai của Ai Cập, và về lời mời gọi mà Thiên Chúa của tổ phụ đã dành cho anh ta và cùng với đó là sự cứu rỗi cũng tuôn chảy. Đây thực sự là hình ảnh của mỗi ơn gọi. Bởi vì, Thiên Chúa đang gọi chúng ta, Ngài đặt sẵn cho chúng ta một vinh quang mà chúng ta thậm chí không thể tưởng tượng được; ơn gọi là một hiện thực hoá cách trọn vẹn con người chúng ta, trong đó ẩn chứa chính sự thật của từng người, và khi khám phá nó, đó cũng là niềm hạnh phúc lớn nhất của chúng ta. Chắc chắn rằng, người ấy trải qua những khó khăn, phải từ bỏ, nhưng nếu bạn trung thành với những điều đó, Thiên Chúa sẽ ban cho bạn những gì bạn chưa từng mơ ước (như xảy ra với Solomon) và gấp trăm lần những gì bạn từ bỏ. Lời của Chúa Giêsu là thế! Trái lại, thật đáng buồn biết bao khi có những người được gọi nhưng không tin tưởng vào lời hứa và đi tìm con đường khác và rồi họ đã không hiện thực hoá được ơn gọi của mình. Họ lãng phí nhiều năng lượng và cuối cùng là thất vọng, hoặc bán rẻ nhân phẩm của mình thành những người ăn xin hơn là người được sở hữu chúng cách sung túc. Các đạo sĩ và Hêrôđê Một ước mơ ơn gọi khác mà chúng ta có có thể thấy một trong đoạn Tin Mừng các Vị Đạo sĩ đến từ phương Đông để thờ lạy Đấng Messia được sinh ra, và họ đã được báo mộng trong giấc mơ là đừng trở lại với Hêrôđê, mà hãy đi một con đường khác (Mt 2:12). Ơn gọi, theo nghĩa này, là một chỉ dẫn con đường đúng đắn phải theo trong cuộc sống, hãy cẩn thận để không bị lừa dối bởi bất cứ ai và bất cứ tình huống nào, có những tiếng nói và cám dỗ sẽ đẩy chúng ta đi lạc hướng. Ngày nay Thiên Chúa biết có bao nhiêu lời mời mọc lầm tưởng trên bước đường của con người, đặc biệt là những người trẻ! Không phải chỉ có Hêrôđê, người kính sợ Thiên Chúa như là đối thủ của mình, mà cả một nền văn hóa (giả tạo) hiện tại đã tiêm chất độc của sự ngờ vực vào Đấng Mời Gọi, như thể tiếng gọi của Ngài không được phát xuất từ tình yêu, như thể Ngài là Đấng chống lại hạnh phúc con người, và như thể ơn gọi một điều không thể, là một sự dối trá hay trò đùa, hoặc một bạo lực và áp bức... Có biết bao nhiêu hành động giả dối, ngu dốt và lố bịch dành cho Thiên Chúa! Nhưng điều đáng buồn và đáng lo ngại nhất là dường như không ai trong số những “kẻ lộng ngôn” này nhận ra rằng: nói điều sai trái với Chúa thì cũng chính là lời nguyền rủa đối với con người. Do đó, điều quan trọng là những người trẻ chúng ta là không chỉ phải học cách nhận ra những mánh khóe và không bị những ngôn từ của Hêrôđê lừa dối, mà còn tiếp tục phản công bằng cách khơi lên niềm hy vọng trong họ; Xin cho các bạn không còn là con mồi dễ dãi và ngây thơ của những người không biết yêu thương, nhưng là nhân chứng can đảm của giấc mơ về Thiên Chúa tình thương, nguồn của niềm vui và sự tự do đẹp đẽ một cách bất tận và chân thật! Phaolô và người Macêđônia Phaolô cũng thay đổi hành trình của mình, nhưng trong một bối cảnh khác. Đó là trong hành trình truyền giáo đầu tiên của ngài, ngay trong ban đêm, thánh nhân đã mơ thấy hình ảnh một người Macêđônia đã cầu xin ngài đến với họ. Ngay lập tức, vì tin rằng Thiên Chúa đã truyền đạt ý muốn của Ngài cho mình, Phaolô đã thay đổi chương trình và đi đến Macêđônia (Cv 16: 9-10). Một lần khác, ước mơ của Thiên Chúa cũng được tỏ lộ qua giấc mơ của con người, trong trường hợp này, giấc mơ thánh thiêng về những sứ vụ, về Thiên Chúa, Đấng kêu gọi và sai đến với mọi dân tộc, vượt ra ngoài giới hạn và sợ hãi của những kế hoạch mang tính con người. Ơn gọi chính là sự can đảm để mình được Thiên Chúa dẫn dắt, dám bỏ quê hương đất khách để đi vào một nơi vô định, nơi mà chỉ có Thiên Chúa biết; đó là sự tự do của những người có khả năng thay đổi kế hoạch của họ để loan báo một Lời không phải của mình, nhưng đến từ trên cao và ban sức mạnh để đối mặt với ngay cả những kẻ chống đối và kẻ thù; đó là đức tin để chia sẻ và trao ban, chứ không phải che giấu và chôn cứng như thể đó là tài sản riêng của mình. Ơn gọi là một ước mơ của Thiên Chúa, Đấng tiếp tục phác hoạ những đường lối của con người. Bên cạnh đó, những bước đi của con người củng là để hiện thực hoá ước mơ đó! (Lm. Hoàng Văn Đồng; Dịch theo: Amedeo Cencini, Vangelo Giovane, il mistero della chiamata e della risposta mancata, Nxb Rogate, 2010) Ngày 18 tháng 4 Năm 2023 Bài liên quan ƠN GỌI LINH MỤC VÀ TU SĨ NHỮNG ĐIỀU CẦN QUAN TÂM Đức Thánh Cha Phanxicô nói về chức linh mục tại Hội nghị quốc tế ngày 17.2.2022 Thường huấn về căn tính linh mục Đi tìm một nền tảng: Hồng ân đời sống thánh hiến ANH EM LÀ MUỐI CHO ĐỜI