Sống đẹp Ngày Phán Xét Cuối Cùng là hình ảnh của niềm hy vọng đích thực Nhiều người có thể cảm thấy lo sợ khi nghĩ về Ngày Phán Xét Cuối Cùng, nhưng Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI lại nhìn thấy trong đó một hình ảnh của niềm hy vọng đích thực. Bức tranh Phán Xét Cuối Cùng của Michelangelo là một tác phẩm đầy chuyển động. Trong đó, có những người được đưa lên Thiên Đàng, nhưng cũng có những người bị kéo xuống Hỏa Ngục. Một số chi tiết trong bức tranh trông đáng sợ, khiến nhiều người không nghĩ rằng đây là một hình ảnh của hy vọng. Tuy nhiên, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã nhắc đến bức tranh này trong thông điệp Spe Salvi của ngài về niềm hy vọng. Ơn sủng và công lý Trong thông điệp của mình, ngài giải thích rằng Ngày Phán Xét Cuối Cùng không phải là hình ảnh của nỗi sợ hãi, mà là của hy vọng: "Hình ảnh Ngày Phán Xét Cuối Cùng không phải là một hình ảnh khủng khiếp, mà là một hình ảnh của hy vọng; thậm chí, với chúng ta, đây có thể là hình ảnh quyết định của hy vọng. Nó có đáng sợ không? Tôi nghĩ nó là một hình ảnh nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm, một hình ảnh của nỗi kính sợ mà Thánh Hilary từng nói: mọi nỗi sợ hãi của chúng ta đều có chỗ đứng trong tình yêu." Đức Bênêđictô XVI tiếp tục giải thích rằng niềm hy vọng của chúng ta đặt vào sự công bằng của Thiên Chúa: "Thiên Chúa là Đấng Công Chính và Ngài sẽ thiết lập công lý. Đây chính là niềm an ủi và hy vọng của chúng ta. Nhưng trong công lý của Ngài, cũng có sự hiện diện của ân sủng. Nhìn vào Đức Kitô chịu đóng đinh và phục sinh, chúng ta nhận ra điều đó. Cả công lý và ân sủng đều phải được nhìn nhận trong mối liên hệ đúng đắn. Ân sủng không xóa bỏ công lý. Nó không biến điều sai thành điều đúng. Nó không phải là một tấm khăn lau sạch mọi thứ để rồi mọi hành động trên trần gian đều trở nên vô nghĩa như nhau." Chúng ta có thể đặt hy vọng vào Thiên Chúa, vì Ngài là Đấng Công Chính, và trong sự công chính đó, Ngài ban ân sủng cho toàn thể nhân loại. Khi sự phán xét là niềm hy vọng Đức Bênêđictô XVI nhấn mạnh sự kết hợp giữa ân sủng và công lý: "Sự phán xét của Thiên Chúa là niềm hy vọng, vì nó vừa là công lý, vừa là ân sủng. Nếu chỉ có ân sủng mà bỏ qua công lý, thì Thiên Chúa vẫn sẽ nợ chúng ta câu trả lời về công lý – câu hỏi mà nhân loại luôn đặt ra với lịch sử và với Thiên Chúa. Nhưng nếu chỉ có công lý mà không có ân sủng, thì cuối cùng, nó chỉ mang đến sự sợ hãi. Nhờ sự Nhập Thể của Đức Kitô, công lý và ân sủng được liên kết chặt chẽ với nhau. Vì thế, công lý được thiết lập vững chắc: chúng ta ‘hãy biết run sợ mà gắng sức lo sao cho mình được cứu độ.’ (Pl 2,12). Tuy nhiên, ân sủng cho chúng ta niềm hy vọng, giúp chúng ta tin tưởng tiến về phía Đấng Phán Xét, Đấng mà chúng ta biết chính là Đấng Bầu Cử của chúng ta – Parakletos (1 Ga 2,1)." Thiên Chúa là Đấng Phán Xét Công Bình, và đó là lý do chúng ta có thể đặt hy vọng vào Ngài. Ngài không xét xử con người theo cảm tính hay sự tùy hứng. Ngài cũng không đưa ra những yêu cầu bất khả thi. Chúng ta biết rõ điều Ngài mong muốn nơi chúng ta, và hơn hết, chúng ta biết tình yêu vô biên mà Ngài dành cho chúng ta. Ngài chính là Đấng Bầu Cử của chúng ta trong ngày Phán Xét Cuối Cùng, và đó không phải là lý do để sợ hãi, mà là lý do để chúng ta hy vọng vào lòng thương xót của Ngài. Tác giả: Philip Kosloski Nguồn: Aleteia Chuyển ngữ: Lm. Giuse Phan Hoàng Nguyễn, RCJ - Dòng Tông Đồ Ơn Gọi Ngày 30 tháng 1 Năm 2025 Bài liên quan Chiến tranh và Hòa bình Lời chứng của nữ diễn viên Beatrice Fazi: Tiếng Chúa nói trong tâm hồn Hành trình đức tin của một huấn luyện viên karate ở Hong Kong Ơn hoán cải của triết gia Eric-Emmanuel Schmitt ĐTC bắt đầu án phong thánh tương đương cho 16 nữ tu Cát Minh tử đạo trong thời Cách mạng Pháp