Đấng Sáng lập Đức Bác Ái Một trong những nhân đức nổi bật nhất của cha Hannibal là đức bác ái. Cha tìm thấy nguồn hạnh phúc trong việc cho đi và tự hiến chính mình vì đức ái. Bất cứ cái gì cha có, cha đều muốn cho đi: bánh mì, tiền bạc và quần áo. Khi không có gì để cho thì ngài cho một nụ cười, một lời nói tốt lành và một niềm hy vọng rằng ngày mai ngài sẽ có cái để cho. Một cách tự nhiên, cha cảm thấy rất đau khổ khi không có gì để cho họ lúc đó. Trong các nhà của cha, lúc nào cũng phải có một ấm nước đun sẵn trên lò cho người nghèo. Không người nào phải ra về mà không được giúp đỡ. Một lần nọ, ngài biết được một sơ bề trên đã để cho một người đàn ông nghèo ra đi tay không, chỉ vì cơ sở mới được thành lập và không có thứ gì có thể tìm thấy trong cơ sở mới này để cho ông. Theo cha thì lời bào chữa đó không đủ sức thuyết phục và cha yêu cầu sơ bề trên phải làm tuần chín ngày cho việc từ thiện. Thêm vào đó là chín ngày nỗ lực cố gắng giúp đỡ người nghèo đến cổng tu viện. Hiển nhiên, tin đồn lan nhanh và người nghèo lũ lượt tìm đến đầy ắp trước cổng tu viện. Thật vậy, cha viết về mình với những lời lẽ thật đơn sơ: “Tôi có ý nói là muốn có một tình bạn với mọi người trên khắp địa cầu… dù người ấy giàu hay nghèo, quý tộc hay người lao động, kẻ bé nhỏ và đáng thương, hay là người quyền cao chức trọng. Tôi nhìn thấy mỗi người đều là anh chị em, là người thầy của tôi và những gì tốt đẹp mà tôi ao ước cho bản thân mình trong cuộc sống này và cuộc sống mai sau, thì tôi cũng đều ao ước nó cho tất cả mọi người.” Như vậy, tấm lòng của cha thật bao la. Những ai đau khổ đều tìm thấy nơi cha âm vang của lòng thương cảm sâu sắc, và những giọt nước mắt của những kẻ khốn cùng tuôn đổ vào tim ngài để gặp thấy ở nơi ấy tình thương vô bờ bến của ngài: như con sông luôn mở rộng đôi bờ và mãi luôn tuôn chảy dạt dào. Những gia đình bần cùng đói khát, những người thợ thất nghiệp, những thanh niên đang gặp nguy hiểm, những học sinh phải nghỉ học vì không đủ điều kiện, những con người thiếu thốn tư bề đành phó mặc cho số phận đưa đẩy chỉ vì niềm hy vọng vượt quá tầm tay của mình: hết thảy đều đến với ngài và ngài đã quên mình phục vụ họ. Trong tiến trình ấy, họ đã tìm thấy nơi ngài hình ảnh một người cha yêu thương và đôi vai để tựa vào than khóc. Cũng thế, một cái gì đó còn hơn cả sự tốt lành của người cha đang tuôn chảy từ trái tim ngài đến tất cả những ai thuộc về Thiên Chúa như trong trường hợp các linh mục nghèo và những Cộng Đoàn tu sĩ thiếu thốn. Qua nhiều năm, danh sách các tu viện được ngài giúp đỡ đã không ngừng gia tăng. Chính vì những điểm này mà người ta thật sự nhận biết ngài và họ đã đặt cho ngài một cái tên diễn tả đúng con người của ngài “Cha của trẻ mồ côi và người nghèo.” Chúng ta không thể nào quên được ý nghĩa từ câu nói của một bác nông dân trong ngày cha Hannibal qua đời “Đôi môi chưa bao giờ biết nói tiếng ‘không’, giờ đây đã khép lại.” Ngày 11 tháng 3 Năm 2022 Bài liên quan THÁNH HANNIBAL MARY DI FRANCIA Đường Đến Thiên Chức Linh Mục Sứ Mệnh Của Ngài Một Cuộc Gặp Gỡ Quan Phòng Lao Nhọc Đầu Tiên