Gia Đình Phó Thác: Bí Quyết Nuôi Dạy Con Nên Thánh Phó thác - một từ mang ý nghĩa sâu sắc, đặc biệt nhờ vào Kinh Chín Ngày Phó Thác trong tuần cửu nhật (Surrender Novena) của Tôi Tớ Chúa Don Dolindo Ruotolo. Những ai đọc kinh này, vốn được chính Chúa Giêsu ban cho cha Dolindo, đều lập lại câu nguyện đầy tin tưởng: "Lạy Chúa Giêsu, con phó thác chính mình cho Ngài, xin Ngài lo liệu mọi sự!" Và đây cũng chính là bài thứ hai trong chuỗi các bài tìm hiểu về cha mẹ của các thánh - những người đã nuôi dạy con cái nên thánh bằng đời sống phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Tôi từng đọc một bản tiểu sử chưa xuất bản về cha Dolindo. Khi còn nhỏ, trước khi được rước Mình Thánh Chúa lần đầu tiên, ngài thường xin mẹ thổi hơi thở vào người của ngài sau khi bà vừa rước lễ. Ngài khao khát cảm nhận sự hiện diện của Chúa Giêsu qua hương thơm thánh thiêng của Bí tích Thánh Thể. Các bí tích được ban để dẫn dắt chúng ta đến với đời sống phó thác. Với Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể, chúng ta tin rằng chúng ta có thể đối diện với bất cứ giông tố nào trong cuộc sống, bởi chính Ngài đang ngự trong tâm hồn ta. Nhưng giữa những thử thách và đau khổ, chúng ta thường cảm thấy cô đơn, như thể mình là người duy nhất phải gánh chịu nỗi đau ấy. Tuy nhiên, nếu tìm hiểu về cuộc đời các thánh và cha mẹ của của ngài, chúng ta sẽ nhận ra rằng họ cũng đã trải qua những kinh nghiệm thập giá lớn lao, và chính sự phó thác đã giúp họ đứng vững. Những Chứng Nhân Của Sự Phó Thác Thánh Louis và Zélie Martin - song thân của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu - đều từng ao ước dâng mình trong đời sống thánh hiến, nhưng cánh cửa ấy đã bị Chúa đóng lại. Louis không thể vào dòng vì gặp khó khăn với tiếng Latin và sức khỏe yếu. Zélie cũng không thể trở thành nữ tu vì bệnh tật. Những giấc mơ tưởng chừng tan vỡ, nhưng chính Chúa đã dùng những thử thách đó để đưa họ đến với nhau. Họ được Chúa ban cho chín người con, nhưng bốn trong số đó đã qua đời khi còn nhỏ. Mất đi một người con đã là nỗi đau tột cùng đối với bất kỳ bậc cha mẹ nào, huống chi là mất đến bốn đứa trẻ. Đó thực sự là một thử thách nặng nề. Nhưng thay vì để mất mát nhấn chìm mình trong tuyệt vọng, họ tín thác vào Chúa và hướng lòng về ngày đoàn tụ với các con trên thiên đàng. Vào tuổi trung niên, Thánh Zélie lại phải đối diện với một thánh giá khác - đó là căn bệnh ung thư vú. Dù đau đớn, bà vẫn luôn vững tin: "Tôi chẳng sợ gì cả, vì Chúa luôn nâng đỡ tôi. Ân sủng của Ngài luôn đủ cho từng giây phút, và tôi sẽ có đủ ân sủng cho đến cùng." Bà mong muốn được sống, nhưng đồng thời cũng hiểu rằng Chúa có thể có một kế hoạch khác. Bà tự nhủ: "Nếu tôi không được chữa lành, có lẽ vì Chúa thấy việc tôi ra đi sẽ ích lợi hơn cho gia đình tôi." Phó Thác Giữa Bóng Tối Đức Tin Phó thác không chỉ là một lời nói suông, mà là một sự ‘xin vâng’ liên lỉ trong từng giây phút hiện tại - đặc biệt khi cuộc sống trở nên khó hiểu, khi những bất trắc và thử thách dường như lấn át mọi hy vọng. Lo âu và sợ hãi là những kẻ cướp đánh cắp sự bình an, nhưng phó thác lại giúp chúng ta mạnh dạn để thưa lên rằng: "Lạy Cha, xin cho ý Cha được thể hiện" (Mt 6:10). Tuy nhiên, phó thác chưa bao giờ là điều dễ dàng. Maria Kolbe, mẹ của Thánh Maximilian Kolbe, đã đau đớn tột cùng khi hay tin con trai mình cùng bốn linh mục khác bị phát xít Đức bắt giam. Sau đó, Maximilian bị đưa đến trại tập trung Auschwitz, nơi ngài hiến mạng sống để cứu một người cha trong tù. Maria đã chịu đựng nỗi đau này như chính Mẹ Maria đứng dưới chân thập giá, chứng kiến Con mình chịu khổ nạn. Trong nước mắt, bà thốt lên: "Nỗi thống khổ thể xác lẫn tinh thần đang nhận chìm tôi." Bà cũng không biết có nên cầu nguyện để con trai mình được giải thoát hay không, vì bà không chắc đó có phải là ý Chúa. Cuối cùng, bà thưa lên: "Tôi được soi sáng để cầu nguyện điều quan trọng nhất - sự nên thánh của con tôi và vinh quang của Chúa." Thánh Giáo Hoàng Piô X cũng đã có một hành trình phó thác đầy thử thách. Khi cha của ngài qua đời, ngài sẵn sàng từ bỏ việc học để chăm sóc các em, vì gia đình rất nghèo. Nhưng mẹ ngài kiên quyết: "Hãy tiếp tục việc học, Chúa sẽ lo liệu phần còn lại." Và quả thật, Chúa đã không bỏ rơi họ. Hành Trình Phó Thác Của Chúng Ta Ngày nay, có thể chúng ta không phải chịu đựng nỗi đau mất con vì đức tin hay mất đi người bạn đời khi tuổi còn trẻ, nhưng chúng ta vẫn đối diện với những thử thách khác: bệnh tật, mất mát, khó khăn tài chính, hay nỗi đau khi con cái rời xa đức tin. Những thử thách này có thể dần dần bào mòn sự bình an, khiến cha mẹ trở nên lo âu - và một khi cha mẹ lo lắng, con cái cũng sẽ hấp thụ tinh thần ấy. Thế nhưng, Chúa mời gọi chúng ta bước vào đời sống phó thác, để nuôi dưỡng những vị thánh tương lai - những người sẽ hoàn toàn đặt niềm tin nơi Ngài, bất chấp mọi thử thách hay cám dỗ nghi ngờ. Phó thác là hơi thở của các thánh, là con đường dẫn đến sự bình an đích thực trong sự quan phòng của Chúa. Vậy, chúng ta hãy cầu nguyện: "Lạy Chúa Giêsu, con xin phó thác bản thân và con cái của con cho Ngài. Xin Ngài lo liệu mọi sự!" Tác giả: Patrick O'Hearn Nguồn: Catholicexchange Chuyển ngữ: Lm. Giuse Phan Hoàng Nguyễn, RCJ - Dòng Tông Đồ Ơn Gọi Ngày 27 tháng 2 Năm 2025 Bài liên quan Yếu tố chung trong di sản thiêng liêng của cha ba vị thánh Nuôi dưỡng các Thánh Nhân: sức mạnh của sự tĩnh lặng Những bài học rút ra từ loạt phim đình đám Adolescence Sự nâng đỡ và hy vọng dành cho những người cha Công giáo mất con Hôn nhân và đời sống chung trong thời gian khó khăn: Gắn kết nhờ đức tin. 5 Nguyên Nhân Gây Mâu Thuẫn Gia Đình và Cách Vượt Qua Khi Đức tin, Hy vọng và Tình yêu đòi hỏi sự hy sinh 6 Bài Học Từ Chân Phước Pier Giorgio Frassati Dành Cho Gia Đình Trong Mùa Chay